EFL (Độ dài tiêu cự hiệu dụng), dùng để chỉ độ dài tiêu cự hiệu dụng, được định nghĩa là khoảng cách từ tâm thấu kính đến tiêu điểm. Trong thiết kế quang học, độ dài tiêu cự được phân loại thành độ dài tiêu cự phía ảnh và độ dài tiêu cự phía vật. Cụ thể, EFL liên quan đến độ dài tiêu cự phía ảnh, tức là khoảng cách từ mặt phẳng chính phía ảnh đến tiêu điểm phía ảnh. Là một trong những thông số quan trọng trong thiết kế hệ thống quang học, EFL ảnh hưởng đáng kể đến hiệu suất của hệ thống. Độ dài tiêu cự quá ngắn có thể dẫn đến góc trường nhìn quá rộng, dẫn đến méo ảnh tăng cường và khó kiểm soát góc thoát của tia chính. Ngược lại, độ dài tiêu cự quá dài có thể cản trở thiết kế hệ thống nhỏ gọn và không đáp ứng được các yêu cầu ứng dụng thực tế do trường nhìn quá hẹp.
BFL (Back Focal Length), hay độ dài tiêu cự quang học phía sau, được định nghĩa là khoảng cách từ bề mặt sau của thấu kính cuối cùng trong hệ thống quang học đến mặt phẳng ảnh. Là một thông số chính trong thiết kế quang học, BFL tác động trực tiếp đến chiều dài tổng thể của hệ thống và độ chính xác của độ dài tiêu cự phía sau. Do đó, phải cân nhắc kỹ lưỡng trong quá trình thiết kế hệ thống.
FFL (Front Focal Length), hay độ dài tiêu cự quang học phía trước, biểu thị khoảng cách từ bề mặt trước của thấu kính đầu tiên trong hệ thống quang học đến bề mặt vật thể. Điều quan trọng cần lưu ý là FFL khác biệt cơ bản với FBL (Flange Focal Length). FFL biểu thị khoảng cách quang học, trong khi FBL đề cập đến khoảng cách cơ học.
FBL (Flange Focal Length), hay độ dài tiêu cự bích, được định nghĩa là khoảng cách từ bề mặt cơ học cuối cùng đến bề mặt hình ảnh của nhóm ống kính. Trong thiết kế giao diện máy ảnh và ống kính, FBL là một thông số quan trọng xác định vị trí chính xác mà ống kính được gắn trên máy ảnh.
Tóm lại, các thông số này là không thể thiếu trong thiết kế ống kính quang học. Chúng không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu suất ống kính và chất lượng hình ảnh mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến tính khả thi của thiết kế hệ thống.
Thời gian đăng: 06-06-2025